Ít ai ngờ rằng, cách đây hàng thế kỷ trước, giày cao gót lại là một phát minh chỉ dành cho phái mạnh. Các nhà sử học cho rằng, người ta làm ra kiểu giày này để hỗ trợ cho các kỵ binh vì chúng được tạo hình để giúp cho việc cưỡi ngựa được dễ dàng hơn. Gót giày nhọn giúp người kỵ sĩ dễ dàng trụ vững trên bàn đạp, từ đó có thể đứng thẳng, vững vàng trên yên ngựa, có thế bắn cung chính xác hơn. Những ghi chép cổ nhất về giày cao gót xuất hiện vào cuối thế kỉ XVI, có 2 bức tranh được vẽ giữa năm 1591 và 1593, mô tả các kỵ sĩ Ba Tư đi giày cao gót. Và hai bức tranh này đang được trưng bày ở Bảo tàng Victoria và Albert (London, Anh).

Những kỵ sĩ đế quốc Ba Tư trên lưng chiến mã với những đôi giày cao gót.
Khi mới được phát minh ra, đây là kiểu giày rất phổ biến ở vương quốc Ba Tư. Phương pháp dùng giày cao gót đã được đế chế Ba Tư sử dụng dưới triều đại Safavid và rất được hưởng ứng.
Tới cuối thế kỉ XVI, đế chế Ba Tư đã trở nên rất hùng mạnh và họ bắt đầu chinh phạt các quốc gia khác để mở rộng lãnh thổ. Trong cuộc chinh phạt để mở rộng lãnh thổ này, những đội kỵ binh đóng vai trò quan trọng và giày cao gót đã được họ sử dụng một cách hiệu quả. Vua Abbas I muốn tìm kiếm sự trợ giúp từ các quốc gia Tây Âu để đánh bại người Ottomans nên năm 1599, ông cử sứ giả tới Nga, Đức và Tây Ban Nha để mở rộng bang giao, vô tình phổ biến văn hóa của đế quốc này ra các quốc gia Tây Âu, trong đó có cả những đôi giày cao gót dành cho kỹ sĩ này. Và thế là những đôi giày mang phong cách Ba Tư nhanh chóng được các quý tộc nơi đây tiếp nhận. Họ mang giày cao gót như một cách để chứng tỏ sự mạnh mẽ và địa vị xã hội của mình.

Những chiếc giày nam có từ thế kỉ XVII ở Ba Tư, được bọc chất liệu shagreen và da ngựa cùng với hạt mù tạt nén.

Giày Cholines được xem là một phát minh vĩ đại của thời Trung cổ.
Khi các tầng lớp thấp hơn trong xã hội bắt chước mang kiểu giày này, các nhà quý tộc bèn tăng chiều cao của giày tối đa để tách biệt hẳn với dân thường. Những đôi giày có gót cao chót vót được họ mang để chứng minh một điều rằng: những người giàu có không cần phải đi bộ xa, không cần phải làm việc như dân nghèo nên có thể thoải mái mang những món phụ kiện xa xỉ, dù cho nó có khó chịu đi chăng nữa.
Đại diện cho kiểu cách mang giày cao gót xa hoa của thời kỳ này chính là hoàng đế Louis XIV của nước Pháp. Ông được cho là chỉ cao 1,63m nên càng cực kỳ ưa chuộng những đôi giày cao gót. Giày của vua Louis XIV có gót cao đến 10cm, được trang trí công phu với họa hình khung cảnh các trận chiến. Gót giày luôn luôn phủ màu đỏ, và sử dụng kỹ thuật nhuộm đắt tiền.

Bức họa do Hyacinthe Rigaud vẽ năm 1701 tranh Hoàng đế Louis XIV đang mang đôi giày cao gót màu đỏ.
Tuy nhiên, những đôi giày cao gót đã chính thức chinh phục công chúng khi được mang trong lễ cưới của hoàng hậu Pháp Catherine de Medici. Vì không muốn xuất hiện với chiều cao khiêm tốn của mình, Nữ hoàng đã đặt một đôi giày đế cao cho lễ cưới vào năm 1533. Và đó được xem như là một cột mốc quan trọng cho lịch sử phát triển của giày cao gót cho đến ngày nay. Đến những năm 1630, phụ nữ bắt đầu áp dụng các xu hướng thời trang nam tính và giày cao gót cũng là một trong số đó. Lúc này, để phân biệt giữa giày nam và giày nữ, đàn ông chọn kiểu giày có gót to, dày và thấp hơn, trong khi phụ nữ mang giày gót nhọn và thanh mảnh như ngày nay.
Trong những năm 1670, hoàng đế Louis XIV cũng đã ban hành một sắc lệnh rằng chỉ có các quần thần trong triều mới được phép mang giày cao gót màu đỏ. Trên thực tế, chỉ những người được lòng nhà vua mới dám mang gam màu này trên chân. Và rồi xu hướng đi giày cao gót phát triển mạnh ở tầng lớp quý tộc ở châu Âu, biến nó thành biểu tượng quyền lực thời kỳ này.
Tới đầu thế kỉ XVII, giày cao gót đã trở thành một “tuyên ngôn thời trang” của giới đàn ông giàu có. Tuy nhiên, vào đầu thế kỷ XVIII, nam giới ngày càng tập trung vào vẻ ngoài nam tính của mình hơn bằng việc bỏ dần các phụ kiện màu mè, lòe loẹt, bao gồm cả những đôi giày cao gót. Và đến năm 1740, hầu hết cánh đàn ông đã ngừng hẳn việc mang kiểu giày này vì cho rằng chúng trông “đàn bà” và ngớ ngẩn.

Ngành công nghiệp giày dép đã thực sự "bùng nổ" vào những năm 1920.
Sau năm 1789, những đôi giày bằng chất liệu lụa, satin đắt tiền và trang trí cầu kỳ đã dần biến mất. Ý tưởng mang tính cách mạng về bình đẳng giới cũng ảnh hướng tới thiết kế giày. Giày da cho cả đàn ông và phụ nữ đã trở nên phổ biến hơn. Những đôi giày cao gót có lúc còn bị coi là biểu tượng của sự mê hoặc, ma quái và bị cấm sử dụng.
Trong suốt thế kỷ XIX và đầu thế kỷ XX, những chiếc váy dài luôn phủ hẳn xuống chân của nhiều phụ nữ nên phong cách giày cao gót không được quan tâm nhiều. Tuy nhiên đến những năm 1920, thời trang Flapper dành cho những phụ nữ trẻ, yêu lối sống tự do, phóng túng trỗi dậy với kiểu trang điểm đậm, tóc bob, đội mũ chuông, mặc váy ngắn ngang gối đã làm thổi bùng ngành sản xuất giày cao gót trở lại. Loại giày có đế cao khoảng 2-3 cm bắt đầu được sản xuất hàng loạt và trở thành một mặt hàng thời trang dành cho tầng lớp trung lưu lúc bấy giờ.

Nhà thiết kế Salvatore Ferragamo (người Italy) và Roger Vivier (người Pháp) được mệnh danh là những "ông trùm" của giày cao gót thời hiện đại.
Những năm 1930, giày gót nhọn ra đời, nhưng đến khoảng thập niên 1950 mới trở nên phổ biến. Gót giày mảnh mai hơn, thon nhọn dần về phía dưới. Đến năm 1970 giày platform ra đời – loại giày có đế dày chắn chắn và có chiều cao đến 10 cm. Đến giữa thế kỷ XX, nhiều chất liệu khác như cao su, nhựa, vải tổng hợp… tiếp tục được đưa vào ngành công nghiệp giày dép. Khoảng những năm 1950, hai thợ giày bình dân là Salvatore Ferragamo (người Italy) và Roger Vivier (người Pháp) đã cho ra đời các thiết kế giày cao gót kiêu sa hơn và ngay lập tức, giày cao gót trở thành cơn sốt của phái đẹp, trở thành biểu tượng của sắc đẹp phụ nữ.
Vào năm 1952, những đôi giày cao gót đã không còn xa lạ đối với phụ nữ nữa, họ đã có thể sử dụng nó để đi lại hàng ngày kết hợp cùng những chiếc váy ngang gối dịu dàng. Giày cao gót ngày nay vẫn được các nhà thiết kế miệt mài sáng tạo, ngày càng trau chuốt về kiểu dáng, họa tiết, chất liệu... và chúng là thứ phụ kiện quyền năng, có tác dụng đắc lực cho hầu hết phụ nữ để trở nên yêu kiều khi xúng xính váy áo xuống phố.
Và như chúng ta đã thấy, giày cao gót giờ đã không còn phục vụ cho đàn ông mà phụng sự cho việc tăng nét quyến rũ của người phụ nữ. Như Christian Louboutin đã từng nói: “Sự bất tiện của đôi giày cao gần hai tấc được trả giá bằng nhiều thứ. Bạn sẽ cảm nhận được chính mình và trở nên tự tin, mạnh mẽ hơn. Đó chính là khát khao, thứ sẽ cân bằng lại sự đau đớn của bạn khi mang những đôi giày cao ấy”. Và thật vậy, những đôi giày kì diệu này vẫn luôn sở hữu một sức hút đầy mê hoặc khó có thể cưỡng lại với nhiều cô nàng trên khắp thế giới.