04/23/2015 21:26

Nơi tôi không thuộc về

Minh Anh Minh Anh

Đã bao lần cậu căn dặn bản thân phải mạnh mẽ lên nhưng về đêm cậu lại buông bỏ vỏ bọc yếu đuối của mình. Đã có rất nhiều người thừa nhận giới tính của mình trước mọi người nhưng cậu thì lại không. Có lẽ cậu quá yếu đuối, cậu không đủ can đảm…

Lạc lõng…

Cậu không biết mình phải làm gì.

Trống rỗng…

Cậu đang nghĩ gì vậy?

Lạnh…

Con tim cậu sao mà lạnh quá!

Cậu là người đồng tính. Cậu biết điều này khi cậu bắt đầu thích một bạn nam cùng lớp.

 Hoang mang.

 Lo sợ.

Câu biết cậu không thể tâm sự điều này với ai.

Dằn vặt.

Đau khổ.

Điều duy nhất cậu nghĩ mình có thể làm là chạy trốn, nhưng cậu có thể đi đâu? Có chỗ dành cho cậu sao?

Tâm tư của mình thì không dám nói. Tình cảm của mình thì lại càng cố gắng che giấu. Cậu đang làm gì vậy? 

Nơi tôi không thuộc về

Cậu thích hòa mình vào đám đông xa lạ. Để làm gì? Bản thân cậu cũng không rõ nữa. Cố gắng làm giảm sự chú ý của mình đi chăng? Cứ cho là cậu khác người nhưng đó vốn dĩ không phải lỗi của cậu. Cậu sợ bị người khác soi mói, sợ bị họ giày xéo và cậu chấp nhận nỗi sợ đó để nó không xảy ra.

Cậu luôn tỏ ra mình ổn, luôn khoác vào mình bộ áo giáp nặng nề. Nó đè nặng con tim cậu nhưng cậu nào dám cởi nó ra. Hôm qua, cậu thấy một cặp đồng tính, họ lén lút hẹn nhau ở một quán cafe vắng. Tuy lén lút, nhưng họ vẫn không tránh được cái nhìn dè bỉu từ người khác. Người chủ quán vội vàng đuổi cả hai người ra khỏi quán vì sợ làm “mất-thẩm-mỹ-quan”. Cậu thấy cả hai đi ra khỏi quán mà trong lòng không khỏi sợ hãi. Thật sự không có nơi nào cho những người như cậu sao?

Cậu thường về nhà khá muộn. Cậu đã chuyển ra ở riêng sau khi thi đậu đại học với cái lý do rằng: “Muốn tự lập”. Nhưng nào có phải. Là cậu đang trốn tránh, trốn tránh mọi người. Cậu có một không gian riêng tư hơn, ít ra ở đâu cậu có thể thoải mái hơn với cảm xúc của bản thân mình. Cậu hạn chế kết bạn với người khác, đặc biệt là nam - bởi lẽ cậu không muốn ai nhận ra điểm bất thường của mình. Cậu còn nhớ, ngày cậu hỏi người bạn nam mà cậu thích rằng cậu ấy nghĩ sao về tình yêu đồng giới, đến bây giờ cậu vẫn chưa quên được câu trả lời của người ấy rằng: “Bệnh hoạn!”

Cậu vốn rất yếu đuối, dễ khóc. Để miêu tả bản thân cậu chỉ có một từ là dễ tổn thương. Không ai biết được để có thể như ngày hôm nay cậu đã phải khóc bao nhiêu lần rồi phải động viên mình phải mạnh mẽ lên bao nhiêu lần. Đã bao lần cậu căn dặn bản thân phải mạnh mẽ lên nhưng về đêm cậu lại buông bỏ vỏ bọc yếu đuối của mình. Đã có rất nhiều người thừa nhận giới tính của mình trước mọi người nhưng cậu thì lại không. Có lẽ cậu quá yếu đuối, cậu không đủ can đảm…

Nhiều lúc cậu chỉ muốn chạy trốn khỏi thành phố này, chạy trốn khỏi xã hội này. Chỉ muốn biến mất khỏi đây bởi cậu không có nơi nào để đi, không có nơi nào cho cậu.

Bài viết này thuộc quyền sở hữu của tác giả Minh Anh, thể hiện góc nhìn riêng của tác giả và được MLOG độc quyền đăng tải. Những trang web khác muốn đăng lại nội dung này vui lòng liên hệ BQL MLOG qua email:[email protected]. Xin chân thành cảm ơn!

Bài viết liên quan

Video có thể bạn quan tâm
Siêu mẫu Phương Mai và câu chuyện vào nghề đầy trắc trở
Scroll to top