03/27/2015 22:26

Cảm ơn anh vì tất cả

TaN103 TaN103

Cảm ơn anh vì tất cả những gì anh mang đến. Buồn, vui, hạnh phúc và xen lẫn cả những nỗi đau. Cảm ơn cả những tổn thương mà anh mang đến, chúng khiến cô nhận ra rằng cô cần phải mạnh mẽ hơn xưa gấp nhiều lần.

Cảm ơn anh vì tất cả

* Có thể bạn thích xem:

Cảm ơn anh vì đã xuất hiện trong cuộc đời...

Có lẽ cô và anh gặp nhau là do định mệnh, nhưng cô vẫn thầm cảm ơn anh về điều đó. Cái ngày mà anh đến, ngày mà anh bước vào thế giới riêng của cô và làm xáo trộn nó, cô có thể cảm nhận được tim mình đang reo vui vì điều đó, cô không hối hận vì đã để anh ấy bước vào thế giới của cô. Vì sao ư? Là vì cô yêu anh ấy.

Cảm ơn anh vì đã nói lời yêu...

Cô mơ hồ nhận ra, chính anh là người đã cho cô có được cái cảm giác hạnh phúc đó. Cái cảm giác mà bấy lâu nay cô cố công tìm kiếm mà chẳng ai có thể làm được. Anh nói lời yêu cô trong giây phút bản thân cô đang dần gục ngã, cô nghĩ rằng cô sẽ không thể nào ngoi lên khỏi những lớp ký ức đó, nếu như không có anh.

Cảm ơn anh vì đã yêu...

Anh đến và mang cô ra khỏi cái lớp vỏ bọc mạnh mẽ đó. Anh cho cô có "cơ hội" được yếu đuối, được là chính bản thân mình mà không còn phải đeo cái lớp mặt nạ vô hình đó. Anh đã cho cô cái cảm giác yêu và được yêu. Tim cô xốn xang rạo rực vì những điều đó.

Cảm ơn anh vì đã khiến trái tim tổn thương...

Anh đã cho cô biết thế nào là cảm giác bị tổn thương. Bị người mình yêu hờ hững là điều mà bất cứ người con gái nào cũng không thể chấp nhận. Nhưng cô thì sao, cô vẫn chấp nhận những tổn thương mà anh đã gây ra, những vết thương vẫn không ngừng dày xéo trái tim cô, nhưng làm sao được, làm sao có thể thay đổi được điều này... rằng cô yêu anh.

Cảm ơn anh vì đã để cô cô đơn...

Nực cười thật, đến điều này mà cũng nhận được câu cảm ơn sao. Nhưng sự thật là như vậy. Anh cho cô biết cảm giác cô đơn ra sao, cho cô thấu được cái nỗi đau nơi lồng ngực ra sao. Cảm giác bị người mình yêu ruồng rẫy bỏ rơi đau đớn như thế nào. Yêu anh, cô chẳng nhận được gì ngoài những tổn thương và những nỗi đau.

Anh đã cho cô nhận ra rằng cô còn quá non nớt khi cứ nghĩ rằng tình yêu luôn là màu hồng, quá mù quáng cho rằng tình yêu thì thật đẹp và lung linh.

Nhưng sự thật có như vậy?

Cô đang chết dần chết mòn trong cái tình yêu mang tên anh. Cô yêu anh một cách cuồng si, như trả công cho sự tìm kiếm của chính mình bao năm qua. Cô yêu anh một cách ngây dại và phải chăng những điều đó đã khiến anh rời xa cô?

Cảm ơn anh vì tất cả

Cảm ơn anh vì đã buông tay...

Vì đã cho cô biết thế nào là cảm giác bị bỏ rơi, thế nào là cảm giác đơn độc giữa một rừng nỗi nhớ. Anh đã buông tay cô với lý do: "Anh không mang lại hạnh phúc cho em". Nhưng liệu anh có biết hạnh phúc của cô chính là anh?

Cô lại một lần nữa ngụp lặn trong những ký ức thuộc về anh. Lại một lần nữa cô phải đối diện với việc rời xa một người mà cô đã từng xem là sinh mệnh. Và lại một lần nữa trái tim cô vỡ nát, nhưng khác mọi lần, lần này tim cô không còn đau đáu nhức nhối nữa. Có lẽ nào cô đã mạnh mẽ hơn xưa?

Dù gì đi nữa, cô vẫn muốn cảm ơn anh. Vẫn muốn thốt ra câu cảm ơn từ tận đáy lòng dành cho anh.

Cảm ơn anh vì tất cả những gì anh mang đến. Buồn, vui, hạnh phúc và xen lẫn cả những nỗi đau. Cảm ơn cả những tổn thương mà anh mang đến, chúng khiến cô nhận ra rằng cô cần phải mạnh mẽ hơn xưa gấp nhiều lần. Cảm ơn nỗi cô đơn vẫn quay quanh trong đêm, để cô biết rằng chẳng ai có thể giúp cô vượt qua được những nỗi đau đó ngoài chính bản thân mình.

Và cảm ơn cả cái tình yêu giả dối của anh, để cô biết rằng không ai có thể yêu thương cô vô điều kiện cho bằng chính gia đình của mình. Hoặc là cũng có người yêu thương cô như thế nhưng chắc một điều người đó không phải là anh, vì anh đã rời bỏ cô.

Giờ thì đâu đó trong trí óc cô, hình bóng anh cũng không còn lượn lờ qua lại nữa. Anh nghĩ cô không thể quên anh?

Rồi một ngày đẹp trời nào đó, cô gặp lại anh. Và anh hỏi cô:

- Em có còn yêu anh không?

Cô trả lời:

- Anh có tư cách gì để hỏi câu đó, khi anh đã rời bỏ tôi và tay trong tay bên một hạnh phúc mới...

Ừ thì chỉ là yêu thôi mà, có gì to tát đâu. Anh ta thật sự không xứng... Chỉ cần nói cảm ơn với tất cả những điều anh ta mang đến để bản thân trở nên mạnh mẽ hơn thôi.

Bài viết này thuộc quyền sở hữu của  tác giả TaN103, thể hiện góc nhìn riêng của tác giả và được MLOG độc quyền đăng tải. Những trang web khác muốn đăng lại nội dung này vui lòng liên hệ BQL MLOG qua email:[email protected]. Xin chân thành cảm ơn!

Bài viết liên quan

Video có thể bạn quan tâm
Siêu mẫu Phương Mai và câu chuyện vào nghề đầy trắc trở
Scroll to top